Tóm tắt tác phẩm "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân (Ngữ văn 10, Tập 1)

Tóm tắt tác phẩm "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân (Ngữ văn 10, Tập 1)

Truyện kể về Huấn Cao – một thủ lĩnh nông dân tài giỏi, nổi tiếng khắp vùng không chỉ bởi tài cầm quân mà còn vì chữ viết đẹp và khí phách hơn người. Huấn Cao bị bắt và giải về nhà ngục tỉnh lỵ để chờ ngày xử tử.

Viên quản ngục ở đây là người có sở thích và niềm say mê đặc biệt với cái đẹp, nhất là chữ viết của Huấn Cao, nhưng ông giữ kín lòng ngưỡng mộ đó. Ông đối xử với Huấn Cao bằng tất cả sự kính trọng, bất chấp lệnh trên, tìm cách cải thiện điều kiện giam giữ và lo cơm rượu ngon cho ông.

Khi biết được tấm lòng của quản ngục qua lời thầy thơ lại, Huấn Cao xúc động. Vào đêm trước ngày ra pháp trường, ông đồng ý cho chữ – coi đây là “món quà” quý giá nhất dành tặng người tri kỷ.

Trong khung cảnh chưa từng có – giữa nhà ngục ẩm tối, bẩn thỉu, ánh sáng của bó đuốc hắt lên tấm lụa trắng tinh, Huấn Cao ung dung viết từng nét chữ vuông vức, tỏa sáng, để lại cho viên quản ngục lời khuyên sống lương thiện. Viên quản ngục xúc động quỳ lạy, rơi nước mắt trước chữ và lời dặn của Huấn Cao.


Cảm nhận của em về tác phẩm Chữ Người Tử Tù của Nguyễn Tuân

Chữ người tử tù không chỉ là một câu chuyện về cái tài và cái tâm của con người, mà còn là bản hòa ca tuyệt đẹp về sự chiến thắng của cái đẹp và cái thiện trước bóng tối tàn bạo của nhà tù. Qua nhân vật Huấn Cao, Nguyễn Tuân khắc họa hình tượng người nghệ sĩ – anh hùng với khí phách hiên ngang, tài năng xuất chúng và tấm lòng trọng nghĩa khinh lợi. Đối lập với Huấn Cao, viên quản ngục lại hiện lên như “một tấm lòng trong thiên hạ” – người dám vượt qua những rào cản của chức phận để thành kính hướng về cái đẹp.

Cảnh cho chữ – đỉnh cao của truyện – để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng em. Giữa chốn ngục tù tăm tối, ánh sáng của bó đuốc và tấm lụa trắng như xua tan bóng đêm, làm sáng lên giá trị của tài năng, nhân cách và sự hướng thiện. Nguyễn Tuân đã dùng bút pháp lãng mạn kết hợp hiện thực để dựng nên một khoảnh khắc thiêng liêng, nơi cái đẹp trở thành bất tử và có sức cảm hóa con người.

Tác phẩm khiến em hiểu rằng, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, cái đẹp và cái thiện vẫn có thể nảy nở, tỏa sáng, và con người có thể tìm thấy sự đồng điệu tâm hồn vượt lên trên ranh giới của cái sống – cái chết, cái thiện – cái ác.

Tóm tắt tác phẩm "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân (Ngữ văn 10, Tập 1)

Soạn bài: Thiên Di

Nhận xét