Phân tích tình cảm của nhân vật “tôi” trong Bầy chim chìa vôi - Nguyễn Quang Thiều
Phân tích tình cảm của nhân vật “tôi” trong Bầy chim chìa vôi
Nguyễn Quang Thiều là một trong những nhà thơ, nhà văn tiêu biểu của văn học Việt Nam hiện đại, nổi bật với giọng văn giàu cảm xúc, đậm chất trữ tình và luôn gắn bó với những kỷ niệm làng quê. Tác phẩm Bầy chim chìa vôi là một minh chứng rõ rệt cho điều đó. Qua hình ảnh bầy chim gắn bó với những buổi chiều tuổi thơ, nhà văn đã khắc họa chân dung một cái “tôi” giàu yêu thương, nhạy cảm và đầy hoài niệm.
Trước hết, nhân vật “tôi” hiện lên với tình yêu tuổi thơ trong sáng và gắn bó sâu nặng với thiên nhiên. Bầy chim chìa vôi trong truyện không chỉ là một loài chim bình dị nơi làng quê mà đã trở thành bạn đồng hành thân thiết của tuổi thơ nhân vật. Chúng xuất hiện cùng những buổi chiều mênh mang, trong tiếng gọi tha thiết của đồng nội, trong khung cảnh yên ả của làng quê. Khi quan sát bầy chim, nhân vật “tôi” không chỉ thấy những cánh chim bay mà còn thấy cả nhịp sống của quê hương, hơi thở của đất trời. Điều đó cho thấy một tâm hồn trẻ thơ nhạy cảm, biết rung động trước vẻ đẹp bình dị của tự nhiên.
Không chỉ dừng lại ở sự quan sát, nhân vật “tôi” còn dành cho bầy chim một tình cảm gắn bó sâu sắc như dành cho những người bạn nhỏ. Tác giả để nhân vật kể lại bằng giọng điệu nhẹ nhàng, tha thiết, khiến bầy chim như mang linh hồn và trở thành một phần của đời sống tâm hồn. Bởi vậy, khi bầy chim bay đi, nhân vật “tôi” cảm thấy hụt hẫng, trống vắng, giống như mất đi một phần tuổi thơ. Qua đó, ta thấy được một tình yêu vô tư, chân thành của tuổi thơ với thế giới xung quanh – nơi con người và thiên nhiên hòa quyện, gắn bó không thể tách rời.
Đi sâu hơn, tình cảm của nhân vật “tôi” dành cho bầy chim chìa vôi còn chứa đựng nỗi hoài niệm về một thời đã xa. Khi trưởng thành, nhìn lại, nhân vật bâng khuâng nhớ về bầy chim năm nào, nhớ về khung cảnh tuổi thơ nơi đồng quê yên bình. Những ký ức ấy không chỉ gợi nhớ kỷ niệm cá nhân mà còn gợi ra một miền quê Việt Nam thân thuộc, giàu sức gợi cảm. Cái “tôi” trong truyện vì thế mà vừa mang dáng dấp của một cậu bé trong sáng, vừa mang chiều sâu chiêm nghiệm của một người đã đi qua tuổi thơ, đang ngoái nhìn quá khứ bằng tất cả sự xúc động và tiếc nuối.
Từ tình cảm của nhân vật “tôi”, ta nhận ra rằng Bầy chim chìa vôi không chỉ kể một câu chuyện về loài chim nhỏ bé nơi đồng quê, mà còn là khúc ca dịu dàng về tình yêu quê hương, tình yêu tuổi thơ. Qua những cảm xúc ấy, Nguyễn Quang Thiều đã khơi gợi trong lòng người đọc những ký ức lắng sâu, nhắc nhở ta biết trân trọng những gì bình dị, gắn bó quanh mình – bởi chính chúng sẽ theo ta suốt cả cuộc đời như một miền thương nhớ.
Kết lại, tình cảm của nhân vật “tôi” trong Bầy chim chìa vôi là tình cảm chan chứa yêu thương, gắn bó, hoài niệm với thiên nhiên và tuổi thơ. Hình ảnh bầy chim nhỏ bé đã trở thành biểu tượng của kỷ niệm, của quê hương, để mỗi lần nhớ về, nhân vật lại bồi hồi, xúc động. Tác phẩm qua đó đã chạm đến trái tim người đọc, để ai trong chúng ta cũng nhận ra rằng: tuổi thơ luôn ở lại trong những điều tưởng chừng giản đơn nhất – một bầu trời chiều, một cánh chim bay, một miền ký ức không bao giờ phai nhạt.
Phân tích tình cảm của nhân vật “tôi” trong Bầy chim chìa vôi - Nguyễn Quang Thiều, Ngữ Văn 7, tập 1
Soạn bài: Thiên Di
Nhận xét
Đăng nhận xét