Soạn bài: Hạnh phúc của một tang gia - Trích Số Đỏ - Vũ Trọng Phụng
Soạn bài: Hạnh phúc của một tang gia
(trích Số đỏ – Vũ Trọng Phụng, Ngữ văn 12)
I. Tìm hiểu chung
Câu 1. Giới thiệu khái quát về tác giả Vũ Trọng Phụng.
-
Vũ Trọng Phụng (1912 – 1939) là nhà văn hiện thực xuất sắc, bậc thầy về văn chương trào phúng.
-
Ông được gọi là “ông vua phóng sự đất Bắc”.
-
Văn chương của ông có giọng điệu châm biếm sâu cay, phơi bày sự thật đen tối của xã hội tư sản thành thị Việt Nam trước 1945.
Câu 2. Tác phẩm Số đỏ có vị trí như thế nào trong sự nghiệp của Vũ Trọng Phụng?
-
Số đỏ (1936) là tiểu thuyết tiêu biểu, gây tiếng vang lớn, được xem là “tấn trò đời” của xã hội tư sản thành thị Việt Nam.
-
Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” là một trong những chương đặc sắc nhất, tiêu biểu cho bút pháp trào phúng của tác giả.
II. Đọc – hiểu văn bản
Câu 1. Vì sao tác giả đặt tên đoạn trích là “Hạnh phúc của một tang gia”?
-
“Tang gia” vốn gắn với sự đau buồn, mất mát.
-
Nhưng trong đoạn trích, tang lễ lại đem đến niềm vui, sự hãnh diện cho mọi người.
-
Đây là nghịch lí trào phúng, phơi bày bản chất giả dối, lố lăng của gia đình thượng lưu.
Câu 2. Những nhân vật nào được khắc họa trong đoạn trích? Họ bộc lộ “niềm hạnh phúc” ra sao?
-
Cụ cố Hồng: hãnh diện khoe khoang khi mặc áo xô gai, cảm thấy mình được chú ý.
-
Cô Tuyết: phấn khích khoe “tình yêu chưa đứt khoát” bằng cách mặc bộ đồ ngây thơ lẳng lơ.
-
Ông Phán mọc sừng: vui sướng vì vừa có tiền, vừa được “danh chính ngôn thuận” trong nỗi nhục.
-
Cậu Tú Tân: hạnh phúc khi có dịp “chỉ huy” chụp ảnh.
-
→ Mỗi người có một niềm vui riêng, tất cả đều lố bịch, phi nhân tính.
Câu 3. Quang cảnh đám ma được miêu tả như thế nào?
-
Rất đông người đi đưa, nhiều ô tô, vòng hoa, câu đối, điếu văn.
-
Người đi đưa không ai buồn, mà ngược lại, hớn hở khoe mốt, khoe quan hệ, khoe học thức.
-
Đám tang trở thành nơi phô trương hình thức, lố lăng, giả tạo.
Câu 4. Hãy chỉ ra những thủ pháp nghệ thuật trào phúng đặc sắc trong đoạn trích.
-
Nghịch lí, đối lập: hạnh phúc ↔ tang gia.
-
Khắc họa chân dung biếm họa: phóng đại đặc điểm nhân vật.
-
Liệt kê, phóng đại: quang cảnh đám ma, số lượng xe, người, vòng hoa...
-
Giọng điệu châm biếm, mỉa mai: đả kích sâu cay nhưng giàu sức gợi hình.
Câu 5. Qua đoạn trích, tác giả phê phán hiện tượng gì trong xã hội đương thời?
-
Phơi bày sự suy đồi đạo đức của tầng lớp thượng lưu “Âu hóa nửa mùa”.
-
Con người chạy theo vật chất, hình thức, giả dối, vô cảm.
-
Tang gia không còn là nơi biểu hiện tình thân, mà biến thành sân khấu phô diễn danh vọng.
III. Tổng kết
-
Nội dung: Đoạn trích vạch trần bộ mặt giả dối, vô đạo đức của tầng lớp tư sản thượng lưu thành thị trong xã hội Việt Nam trước 1945.
-
Nghệ thuật: Nghệ thuật trào phúng bậc thầy: xây dựng nghịch lí, chân dung biếm họa, cường điệu, giọng điệu châm biếm sắc nhọn.
-
Ý nghĩa: “Hạnh phúc của một tang gia” là bức tranh trào phúng điển hình, thể hiện tài năng nghệ thuật và tư tưởng phê phán sâu sắc của Vũ Trọng Phụng.
Soạn bài: Hạnh phúc của một tang gia - (trích Số đỏ – Vũ Trọng Phụng, Ngữ văn 12)
GV.Thiên Di
Nhận xét
Đăng nhận xét