Truyện Cổ Tích: Sự tích hoa cúc trắng
Sự tích hoa cúc trắng
Ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ ven sông, có hai mẹ con sống nương tựa vào nhau. Người cha mất sớm, người mẹ tần tảo nuôi con khôn lớn. Cậu bé hiếu thảo vô cùng, thương mẹ chẳng quản nhọc nhằn.
Một hôm, người mẹ bỗng ngã bệnh nặng, nằm liệt giường, hơi thở thoi thóp. Thương mẹ, cậu bé tất tả đi tìm thầy lang. Ông thầy lang nổi tiếng giỏi chữa bệnh nhưng tính tình rất tham lam, chỉ nghĩ đến lợi lộc. Khi nghe cậu bé cầu cứu, ông ta chỉ nói:
– Muốn cứu mẹ, con hãy tìm cho ta một bông hoa cúc trắng thật đẹp, mang về đây, ta sẽ làm thuốc.
Nghe xong, cậu bé liền chạy khắp nơi. Cuối cùng, cậu tìm thấy một bông cúc trắng bên vệ đường. Cậu nâng niu hái về. Nhưng khi đem đến, ông thầy lang nheo mắt nhìn rồi hằn học bảo:
– Một bông hoa thì chẳng chữa nổi bệnh nặng đâu. Con hãy đem về, cứ mỗi cánh hoa là một ngày sống của mẹ. Càng nhiều cánh, mẹ con càng sống lâu.
Nói rồi ông thầy cười gian xảo. Cậu bé nghe thế, nước mắt rưng rưng. Nhìn bông hoa chỉ có vài cánh, cậu sợ rằng mẹ sẽ chẳng sống được bao lâu.
Trong cơn tuyệt vọng, cậu chợt nảy ra một ý. Cậu nhẹ nhàng ngắt từng cánh hoa ra, rồi lại xé đôi, xé ba, xé tư… Sau mỗi lần xé, cánh hoa nhỏ lại nhưng số cánh thì nhiều thêm. Cậu xé cho đến khi bông hoa trở nên trăm ngàn cánh li ti, trắng muốt, phủ kín cả lòng bàn tay.
Điều kỳ diệu đã xảy ra: từ bông cúc ban đầu, muôn vàn cánh hoa trắng xinh xắn bung nở, lan tỏa một mùi hương tinh khiết. Khi mang về, ông thầy lang sững sờ, nhưng cũng đành bốc thuốc. Nhờ lòng hiếu thảo của người con, người mẹ uống thuốc rồi dần khỏe lại, sống lâu thêm với con.
Từ đó, loài hoa cúc trắng mang muôn vàn cánh nhỏ, tượng trưng cho sự hiếu thảo, lòng yêu thương vô bờ bến của con cái dành cho cha mẹ.
👉 Ý nghĩa câu chuyện:
Truyện Cổ Tích: Sự tích hoa cúc trắng
Nhận xét
Đăng nhận xét