Viết bài nghị luận Phân tích và đánh giá truyện “Chữ người tử tù” - Nguyễn Tuân
Phân tích và đánh giá truyện “Chữ người tử tù”
1. Mở bài
Trong văn học Việt Nam hiện đại, Nguyễn Tuân được xem là bậc thầy của nghệ thuật tùy bút và truyện ngắn, nổi tiếng với phong cách tài hoa, uyên bác, luôn đi tìm và ngợi ca cái đẹp. Chữ người tử tù, trích từ tập Vang bóng một thời, là một trong những sáng tác đặc sắc nhất của ông. Tác phẩm không chỉ kể câu chuyện về một người tử tù tài hoa, khí phách, mà còn khắc họa cuộc gặp gỡ kỳ lạ, cảm động giữa Huấn Cao – người nghệ sĩ – anh hùng – và viên quản ngục – kẻ giữ tù nhưng có tâm hồn yêu cái đẹp.
2. Thân bài
a. Tóm tắt ngắn gọn
Huấn Cao, thủ lĩnh cuộc khởi nghĩa chống triều đình, bị bắt và giam chờ ngày hành hình. Viên quản ngục – vốn yêu mến chữ nghĩa và khâm phục tài hoa của Huấn Cao – đã âm thầm đối đãi tử tế, mong xin được chữ. Ban đầu Huấn Cao tỏ ra khinh bạc, nhưng khi biết tấm lòng chân thành của quản ngục, ông cảm động và đồng ý cho chữ. Cảnh cho chữ diễn ra trong buồng giam chật hẹp, giữa ánh sáng đỏ rực, trong mùi mực thơm. Sau khi viết xong, Huấn Cao khuyên viên quản ngục nên rời chốn nhơ bẩn để giữ gìn thiên lương.
b. Chủ đề và giá trị nội dung
-
Ngợi ca vẻ đẹp của hình tượng người anh hùng – nghệ sĩ
-
Huấn Cao hội tụ cả tài năng và khí phách: giỏi chữ, giỏi võ, dám đứng lên chống lại cường quyền.
-
Dù là tử tù, ông vẫn giữ cốt cách hiên ngang, không cúi đầu trước uy quyền hay cái chết.
-
Quan niệm của Nguyễn Tuân: cái đẹp gắn liền với cái thiện và cái cao cả.
-
-
Khắc họa tấm lòng trân trọng cái đẹp
-
Viên quản ngục tuy làm nghề giam giữ người nhưng lại yêu cái đẹp, ngưỡng mộ nhân cách Huấn Cao.
-
Cách ông đối xử với Huấn Cao cho thấy sự chiến thắng của thiên lương trước môi trường tàn bạo.
-
-
Khẳng định chiến thắng tinh thần của cái đẹp
-
Cái đẹp vượt lên hoàn cảnh: cảnh cho chữ diễn ra nơi tăm tối, ô uế nhưng lại rực sáng vẻ thanh cao.
-
Cái đẹp có sức cảm hóa con người: Huấn Cao từ chỗ khinh bạc đã quý trọng quản ngục; quản ngục từ chỗ chỉ ngưỡng mộ tài năng đã được nâng đỡ tâm hồn.
-
c. Nghệ thuật đặc sắc
-
Tình huống truyện độc đáo
-
Cuộc gặp gỡ giữa tử tù và quản ngục vốn ở hai chiến tuyến nhưng lại là tri âm, tri kỷ.
-
Tình huống “cho chữ” – sự chuyển giao cái đẹp – diễn ra trong hoàn cảnh trái ngược hoàn toàn với thông lệ.
-
-
Bút pháp đối lập
-
Đối lập giữa ánh sáng và bóng tối, thanh cao và ô uế, tự do và giam cầm.
-
Qua đó, cái đẹp hiện lên như một luồng sáng xóa tan bóng tối của cường quyền và nhà tù.
-
-
Ngôn ngữ giàu tính tạo hình
-
Nguyễn Tuân dùng nhiều câu văn giàu nhịp điệu, hình ảnh giàu tính gợi cảm và trang trọng.
-
Ngôn ngữ nhân vật chuẩn mực, phù hợp với tính cách, tạo nên ấn tượng sâu sắc.
-
-
Quan niệm thẩm mỹ mới mẻ
-
Lấy nhân vật nghệ sĩ – anh hùng làm trung tâm.
-
Đề cao cái đẹp gắn liền với khí phách, tài năng và thiên lương.
-
d. Đánh giá
3. Kết bài
Chữ người tử tù không chỉ là một truyện ngắn giàu tính nghệ thuật mà còn là một tuyên ngôn về cái đẹp của Nguyễn Tuân: cái đẹp phải đi cùng với cái thiện và chỉ tồn tại trong những tâm hồn cao khiết. Dù thời gian trôi qua, hình ảnh Huấn Cao viết chữ trong ngục tối vẫn rực sáng, để lại trong lòng người đọc niềm tin rằng: “Ở đâu có cái đẹp và thiên lương, ở đó bóng tối không thể ngự trị lâu dài.”
Viết bài nghị luận Phân tích và đánh giá truyện “Chữ người tử tù” của Nguyễn Tuân, Ngữ Văn Lớp 10, Tập 1
Soạn bài: Thiên Di
Nhận xét
Đăng nhận xét