Cảm nhận của em về truyện cổ tích Nàng Ong Chúa
Cảm nhận của em về truyện cổ tích Nàng Ong Chúa
Trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam, bên cạnh những câu chuyện quen thuộc như Tấm Cám, Thạch Sanh, Cây tre trăm đốt, còn có nhiều tác phẩm ít được nhắc đến nhưng lại mang vẻ đẹp dung dị, nhân văn sâu sắc. Một trong số đó là truyện Nàng Ong Chúa – câu chuyện về chàng thư sinh nghèo hiếu học và cô gái mù nuôi ong. Đọc truyện, ta không chỉ cảm nhận được một câu chuyện tình đẹp, mà còn tìm thấy những bài học quý giá về nghị lực, tình thương, và đạo lý làm người.
Trước hết, Nàng Ong Chúa gợi cho ta niềm cảm phục trước ý chí kiên cường của nhân vật Sĩ. Xuất thân trong một gia cảnh nghèo nàn, cơm áo không đủ, lại phải phụng dưỡng mẹ già, con đường khoa cử đối với anh như một giấc mơ xa vời. Thế nhưng, với lòng ham học và khát vọng đổi đời, Sĩ đã không ngại khó khăn, quyết tâm lên đường đi thi dù trong túi không có lấy một đồng xu. Hành trình của anh là biểu tượng cho nghị lực vượt lên số phận, dẫu đường đời chông gai vẫn không lùi bước. Hình ảnh ấy khiến ta liên tưởng đến biết bao thế hệ học trò Việt Nam xưa, trong cảnh “một chữ cắn đôi” mà vẫn kiên trì đèn sách, nuôi ước mơ công danh để phụng sự quê hương, đất nước.
Không chỉ khắc họa tinh thần hiếu học, câu chuyện còn ca ngợi lòng nhân ái và nghĩa tình giữa con người với nhau. Trong đêm bão tố, khi Sĩ rơi vào tuyệt vọng, cô gái mù và ông lão đã mở rộng vòng tay cưu mang, cho chàng cơm ăn, chỗ nghỉ. Sự giúp đỡ ấy đến từ tấm lòng thuần khiết, không mong báo đáp. Chính nhờ lòng tốt đó, Sĩ đã có cơ hội đọc được sách Phật, làm nên kỳ tích ở trường thi. Về sau, khi đã đỗ đạt, Sĩ không hề quên lời hứa, quay lại đền ơn và kết duyên cùng cô gái nuôi ong. Qua chi tiết này, truyện gửi gắm bài học sâu sắc: trong cuộc đời, điều quý giá nhất không phải là của cải vật chất, mà chính là tình người. Ai biết sống có nghĩa, có tình, chắc chắn sẽ nhận lại những quả ngọt từ cuộc đời.
Đặc biệt, hình tượng cô gái mù nuôi ong là điểm nhấn giàu tính biểu tượng. Nàng là hiện thân của sự trong sáng, đức hy sinh và niềm tin vào những điều thiện lành. Dù mù lòa, nàng vẫn gắn bó với đàn ong, nuôi sống bản thân bằng lao động chăm chỉ. Nàng dùng linh cảm để nhìn thấy thế giới, để bảo vệ đàn ong như bảo vệ chính gia đình mình. Và khi đôi mắt sáng trở lại nhờ giọt nhụy hoa thần do ong chúa ban tặng, ta như được chứng kiến một phép màu nhiệm của tự nhiên, cũng là phần thưởng xứng đáng cho lòng nhân hậu và đức hy sinh. Hình ảnh ong vàng bay theo nàng trong lễ cưới còn biểu trưng cho sự hòa hợp giữa con người với thiên nhiên, cho thấy con người khi sống lương thiện, biết gìn giữ và yêu thương muôn loài thì cũng sẽ được thiên nhiên phù trợ.
Từ đầu đến cuối, truyện Nàng Ong Chúa thấm đẫm triết lý “ở hiền gặp lành” – một giá trị đạo đức truyền thống của dân tộc. Người sống ngay thẳng, hiếu thảo, nhân hậu, biết giữ chữ tín, chắc chắn sẽ được đền đáp bằng hạnh phúc và vinh quang. Câu chuyện không chỉ mang tính giải trí, mà còn như một lời nhắn gửi đầy nhân văn: hãy sống tử tế, bởi điều thiện lành ta gieo hôm nay sẽ nảy mầm hoa trái cho mai sau.
Khi gấp trang truyện lại, lòng ta vẫn còn dư âm của một bản nhạc dịu dàng: bản nhạc về niềm tin, nghị lực và tình thương. Nàng Ong Chúa đã làm giàu thêm kho tàng cổ tích Việt Nam bằng một câu chuyện không chỉ đẹp ở tình tiết, ở kết thúc viên mãn, mà còn đẹp ở ý nghĩa nhân sinh sâu xa. Trong nhịp sống hiện đại hôm nay, câu chuyện ấy vẫn còn nguyên giá trị, nhắc nhở mỗi chúng ta biết sống nhân hậu, hiếu thảo, và giữ trọn chữ tín trong đời.

Nhận xét
Đăng nhận xét