Truyện Cổ Tích: Cô bé quàng khăn đỏ
Cô bé quàng khăn đỏ
(Truyện cổ Grimm)
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ ven rừng, có một cô bé rất xinh xắn và ngoan ngoãn. Cô bé được ai gặp cũng thương mến. Đặc biệt, bà ngoại cô yêu cô hơn tất cả mọi người. Bà thường may áo quần, tặng bánh trái cho cháu. Một lần, bà khâu tặng cô một chiếc khăn choàng nhỏ bằng nhung đỏ thắm, viền mềm mại. Chiếc khăn ấy hợp với cô bé đến nỗi cô gần như không bao giờ rời ra, đi đâu cũng quàng trên đầu. Vì vậy, từ đó mọi người trong làng đều gọi cô bằng cái tên trìu mến: Cô bé quàng khăn đỏ.
Cô khoác chiếc khăn nhung đỏ, xách giỏ bánh và rượu, rồi rảo bước ra đường.
Cuộc gặp gỡ trong rừng
Đường đến nhà bà ngoại đi qua một khu rừng rậm rạp, cây cối um tùm, chim chóc ca hát. Khi cô bé vừa đi vừa ngân nga hát thì bất ngờ một con sói xuất hiện. Sói vốn là loài hiểm ác, nhưng nhìn thấy cô bé ngây thơ và không hề cảnh giác, hắn giấu sự hung dữ, làm ra vẻ thân thiện, dịu dàng.
Nghe xong, sói thầm nghĩ: “Một miếng ngon! Ăn thịt cô bé này thì tuyệt biết bao, nhưng giữa ban ngày, trong rừng lại có nhiều người qua lại, ta không dám ra tay ngay. Ta phải tính kế vừa ăn được cô bé, vừa ăn luôn cả bà già.”
Cô bé nhìn quanh. Quả thật, hoa trong rừng nở rực rỡ, muôn màu, hương thơm lan tỏa. Cô nghĩ bụng: “Mang một bó hoa đẹp tặng bà chắc chắn bà sẽ vui hơn.” Thế là cô bé quên mất lời mẹ dặn, rời khỏi con đường mòn, chạy vào rừng hái hoa, hết bông này lại đến bông khác, càng lúc càng đi xa.
Trong lúc ấy, con sói gian xảo rảo bước nhanh về phía nhà bà ngoại.
Sói nuốt chửng bà ngoại
Sói lập tức đẩy cửa, lao đến giường và nuốt chửng bà ngoại tội nghiệp. Sau đó, hắn lục tủ, mặc lấy váy áo của bà, đội mũ ngủ, rồi nằm lên giường, kéo chăn che kín, giả làm bà ngoại.
Cô bé quàng khăn đỏ gặp sói giả dạng
Một lát sau, cô bé quàng khăn đỏ mới nhớ đến việc phải đi ngay. Cô rời khỏi rừng hoa, xách giỏ đi tiếp. Khi đến nhà bà, cô thấy cửa khép hờ, trong lòng lấy làm lạ: “Sao cửa hôm nay không khóa nhỉ?”
Vừa nói dứt lời, sói bật dậy, há cái miệng khổng lồ và nuốt chửng cả cô bé tội nghiệp.
Người thợ săn giải cứu
Bác giương súng định bắn, nhưng rồi nghĩ lại: “Nếu ta bắn thì có khi bà cụ đã bị nó nuốt mất. Biết đâu bà vẫn còn sống trong bụng nó.” Thế là bác lấy kéo, rạch bụng con sói.
Thật may mắn, vừa cắt được một đường, Cô bé quàng khăn đỏ ló đầu ra, rồi nhảy phắt ra ngoài, mặt mũi tái mét nhưng an toàn. Bác cắt tiếp, bà ngoại cũng bước ra, thở hổn hển nhưng vẫn sống.
Cả ba người cùng bàn nhau, nhét đầy những hòn đá to vào bụng sói rồi khâu lại. Khi sói tỉnh dậy, cố lồm cồm bước đi, nhưng bụng nặng trĩu đá. Nó ngã lăn ra đất, chết ngay lập tức.
Cái kết
Từ hôm ấy, cô bé quàng khăn đỏ trở nên cẩn trọng, khôn ngoan và ngoan ngoãn hơn. Và trong rừng, tiếng chim lại hót vang, hoa lại nở rực rỡ, nhưng không còn bóng dáng con sói gian ác nữa.
Ý nghĩa của truyện Cô bé quàng khăn đỏ
Truyện Cô bé quàng khăn đỏ là một trong những truyện cổ tích nổi tiếng nhất của anh em Grimm, không chỉ mang đến cho thiếu nhi câu chuyện hấp dẫn, kịch tính, mà còn chứa đựng nhiều ý nghĩa nhân văn sâu sắc.
Trước hết, truyện phản ánh mối quan hệ gia đình đầy yêu thương, đặc biệt là tình cảm gắn bó giữa bà và cháu. Cô bé quàng khăn đỏ được mẹ dặn dò ân cần, mang quà đến cho bà ngoại đang ốm. Hình ảnh ấy cho thấy lòng hiếu thảo, sự quan tâm chăm sóc người thân – một giá trị đạo đức truyền thống vô cùng quý báu.
Bên cạnh đó, truyện còn là bài học về sự nghe lời và cẩn trọng. Mẹ dặn cô bé không được rời khỏi đường mòn, nhưng vì ngây thơ và bị cám dỗ bởi hoa đẹp trong rừng, cô đã phạm sai lầm khiến cả bà và mình rơi vào tay sói. Đây là lời nhắc nhở rằng trẻ em cần biết vâng lời cha mẹ, không nên hiếu kỳ hoặc nghe lời người lạ, bởi điều đó có thể dẫn đến hiểm nguy.
Hình tượng con sói gian ác chính là biểu tượng cho những thế lực xấu xa, những kẻ giả dối luôn tìm cách lợi dụng sự ngây thơ của trẻ nhỏ. Qua chi tiết sói ngụy trang, dùng lời ngon ngọt để lừa gạt, câu chuyện cho thấy rằng đằng sau vẻ ngoài tưởng chừng hiền lành có thể ẩn chứa hiểm họa khôn lường. Đây là lời cảnh tỉnh để trẻ em biết cảnh giác, không tin tưởng mù quáng vào những kẻ xa lạ.
Truyện cũng ca ngợi tinh thần nghĩa hiệp và sức mạnh của người thợ săn, tượng trưng cho công lý, sự che chở và bảo vệ lẽ phải. Nhờ lòng dũng cảm, bác thợ săn đã cứu được cả bà lẫn cháu, mang lại kết thúc có hậu – đặc điểm quen thuộc của truyện cổ tích Grimm.
Cuối cùng, thông điệp quan trọng của truyện là: mỗi con người, đặc biệt là trẻ nhỏ, cần sống ngoan ngoãn, nghe lời dạy bảo, biết phân biệt đúng – sai, đồng thời xã hội luôn cần những người tốt, những “người thợ săn” dám đứng lên chống lại cái ác để bảo vệ sự bình yên.
Nhận xét
Đăng nhận xét