Truyện Cổ Tích - Cóc Kiện Trời

TRUYỆN CỔ TÍCH - CÓC KIỆN TRỜI

Ngày xưa, có một năm hạn hán khủng khiếp, trời không mưa suốt nhiều tháng liền. Cây cối héo khô, ruộng đồng nứt nẻ, sông suối cạn kiệt. Tất cả muôn loài dưới hạ giới đều đói khát, chẳng còn lấy một giọt nước mà uống.

Trong cảnh khốn khổ ấy, cóc – loài vật bé nhỏ, xấu xí, nhưng vốn tính kiên cường – đứng ra nhận trách nhiệm thay mặt muôn loài đi kiện Trời. Cóc nghĩ:

– “Nước là nguồn sống, Trời giữ nước mà không ban xuống, muôn loài đều chết. Nếu không kiện, thiên hạ sẽ lụi tàn.”

Thế là Cóc quyết định một mình lên đường. Đi đến đâu, Cóc cũng được các loài khác hưởng ứng và xin đi theo giúp sức. Đầu tiên, Cóc gặp Gà, Gà nói:

– “Anh Cóc đi kiện Trời, cho tôi theo với.”

Cóc gật đầu. Thế là Gà đi theo. Đi một quãng nữa, Cóc gặp Cáo, Rắn, Cọp, Gấu... mỗi loài đều xin nhập đoàn. Cóc nhận lời tất cả. Cuối cùng, cả đoàn kéo nhau thẳng lên thiên đình.

Đến cổng Trời, lính gác là Thần giữ cửa ra chặn lại, hỏi:

– “Các ngươi là ai? Muốn gì mà kéo nhau đến tận đây?”

Cóc tiến lên đáp:

– “Ta là sứ giả của muôn loài dưới hạ giới. Nay đến kiện Ngọc Hoàng vì không chịu cho mưa, khiến vạn vật khổ sở.”

Lính giữ cửa cười nhạo:

– “Một con Cóc bé xíu mà dám đòi kiện Trời sao? Không biết lượng sức mình!”

Rồi hắn không cho vào. Cóc liền bảo đồng bạn chia nhau ẩn nấp: Gà thì chui vào buồng, Cáo nấp góc, Rắn cuộn sau cánh cửa, Cọp với Gấu nằm phục ngoài sân. Còn Cóc thì một mình nhảy lên thềm điện, cầm dùi gõ “cộp, cộp” vào trống.

Tiếng trống “cộp, cộp” vang lên rền rĩ, khiến cả thiên đình chấn động. Ngọc Hoàng nghe tiếng lạ liền hỏi quân lính:

– “Tiếng gì vang dội thế?”

Lính hầu thưa:

– “Dạ, có con Cóc đến gõ trống đòi kiện.”

Ngọc Hoàng bật cười:

– “Một con Cóc mà cũng dám gõ trống kiện ta ư? Thật to gan!”

Rồi Ngọc Hoàng sai Trị Thủy Long Vương ra đuổi đi. Long Vương vừa ra đến cửa, Cáo từ trong lao ra, cắn mạnh vào chân. Long Vương hoảng hốt bỏ chạy.

Ngọc Hoàng tức giận, sai Hỏa Thần ra trị tội. Nhưng vừa ló mặt, Gà liền xông ra, vỗ cánh, vươn cổ gáy vang, rồi mổ lia lịa khiến Hỏa Thần hoảng loạn bỏ về.

Ngọc Hoàng lại gọi Thiên Lôi ra quất sấm chớp. Thiên Lôi chưa kịp giơ búa, Rắn đã quấn chặt lấy tay, không cho hành động.

Ngọc Hoàng càng nổi giận, sai Hổ ra bắt hết bọn phản loạn. Nhưng Hổ vừa gầm lên thì Cọp từ sân lao tới, cùng Gấu trợ lực, khiến Hổ phải tháo lui.

Thấy thế lực của Cóc mạnh mẽ, không thể khinh thường, Ngọc Hoàng buộc phải cho triệu Cóc vào điện hỏi:

– “Ngươi vì sao dám đến đây làm loạn thiên đình?”

Cóc không nao núng, nghiêm giọng thưa:

– “Muôn loài dưới hạ giới đang chết dần vì hạn hán. Trời giữ mưa mà không ban xuống thì thiên hạ diệt vong. Ta đến đây thay mặt muôn loài xin Ngọc Hoàng cho mưa, cứu chúng sinh.”

Ngọc Hoàng nghe xong cũng động lòng, nhận thấy mình đã lơ là bổn phận. Ngài liền sai Long Vương phải thường xuyên chăm lo việc mưa gió, khi Cóc kêu thì phải cho mưa ngay. Từ đó, hễ nghe Cóc nghiến răng kêu “ộp ộp”, trời lại đổ mưa xuống.


Ý nghĩa Truyện Cổ Tích: Cóc Kiện Trời

Truyện “Cóc kiện Trời” không chỉ mang tính chất hài hước, mà còn gửi gắm nhiều bài học sâu sắc:

  • Tinh thần kiên cường: Dù bé nhỏ, xấu xí, Cóc vẫn dám đứng lên đòi công bằng cho muôn loài.

  • Sức mạnh đoàn kết: Nhờ sự góp sức của các loài vật, Cóc mới thắng được cả thiên đình.

  • Bài học nhân văn: Truyện thể hiện ước mơ của người xưa về cuộc sống no đủ, có mưa thuận gió hòa, đồng thời nhấn mạnh rằng những kẻ nhỏ bé nếu chính nghĩa và đoàn kết thì cũng có thể chiến thắng thế lực to lớn.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tóm Tắt tiểu thuyết "Mưa Đỏ" của Chu Lai

IQ Test: Raven’s Progressive Matrices for Children

Khởi Nghĩa Hai Bà Trưng: Nguyên nhân, Diễn biến và Ý nghĩa

Phân tích “Bài học đường đời đầu tiên” Trích Dế Mèn Phiêu Lưu Kí – Tô Hoài

Phân tích “Nỗi buồn chiến tranh” – Trích, Bảo Ninh

Tóm tắt Dế Mèn phiêu lưu ký của Tô Hoài

Top 10 Nghề kiếm tiền tốt nhất Việt Nam năm 2025

BẢNG TỬ VI SỐ MỆNH TỪ NĂM 1955 ĐẾN 1985

Thể thơ Thất ngôn bát cú Đường luật

Bảng Tử Vi Số Mệnh từ năm 1955 đến 2000