Truyện Cổ tích Việt Nam: Nàng Rắn
Truyện Cổ tích Việt Nam: Nàng Rắn
Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng quê nghèo có hai vợ chồng già sống hiền lành, nhân hậu nhưng hiếm muộn. Họ đã ngoài năm mươi mà chưa có mụn con nào, ngày ngày vẫn thắp hương cầu khấn trời Phật ban cho một đứa con để “có tiếng khóc, tiếng cười trong nhà”. Một hôm, người vợ ra bờ ao gánh nước, bỗng thấy trong chum nước một quả trứng lạ, to và sáng óng. Bà mang về định đem luộc ăn, nhưng khi đập ra lại thấy bên trong là một con rắn nhỏ màu trắng, mắt sáng long lanh. Vợ chồng bàn nhau: “Có lẽ trời thương cho mình một đứa con chăng?”. Họ liền đem con rắn ấy nuôi, yêu thương như con ruột.
Con rắn lớn rất nhanh, chẳng bao lâu đã hóa thành một thiếu nữ tuyệt sắc. Nàng xưng là Nàng Rắn, hiếu thảo, dịu dàng, giỏi việc nhà cửa, nết na thùy mị. Hàng xóm ai cũng ngạc nhiên, bảo đó là “của trời cho”. Cha mẹ nuôi nàng hết mực thương yêu.
Cha mẹ nàng sững sờ, vì nghĩ con gái đẹp như tiên sao lại chọn một anh nghèo khổ. Nhưng nàng nhất quyết, cha mẹ cũng đành xuôi. Thế là đám cưới được tổ chức giản dị nhưng ấm cúng.
Từ ngày về làm vợ, Nàng Rắn hết mực yêu thương chồng, giúp đỡ anh trong mọi việc. Nhờ nàng, nhà cửa thêm khấm khá, ruộng vườn tốt tươi. Người chồng vốn nghèo khó nay trở nên đủ đầy. Hai vợ chồng sống hạnh phúc, êm ấm.
Thế nhưng, hạnh phúc không kéo dài lâu. Trong làng có mấy kẻ xấu bụng, ghen ghét vì thấy chàng trai nghèo lại cưới được người vợ đẹp như tiên. Họ bàn mưu hại nàng. Một hôm, bọn họ lén theo dõi và phát hiện Nàng Rắn mỗi đêm lại biến thành con rắn trắng cuộn tròn bên bếp. Tin ấy lan ra, dân làng đồn ầm lên, ai cũng khiếp sợ, bảo rằng nàng là yêu quái.
Nói rồi, nàng bước vào lửa. Lạ thay, lửa tắt phụt, chỉ còn lại một con rắn trắng tinh, uốn mình trườn ra sông, rồi biến mất dưới làn nước trong vắt.
Người chồng ân hận vô cùng, ngày ngày ra bờ sông gọi tên vợ. Thỉnh thoảng, chàng thấy bóng một con rắn trắng nổi lên, đôi mắt buồn bã nhìn chàng, rồi lại lặn mất. Người đời thương xót, truyền rằng Nàng Rắn chính là hiện thân của tình nghĩa thủy chung, dù khác loài vẫn một lòng yêu thương.
Ý nghĩa truyện Nàng Rắn
Truyện cổ tích “Nàng Rắn” không chỉ đơn thuần là một câu chuyện huyền thoại dân gian về tình yêu giữa người và rắn, mà còn ẩn chứa nhiều tầng ý nghĩa nhân văn sâu sắc, phản ánh những khát vọng muôn đời của con người về tình yêu, hạnh phúc, cũng như sự đồng cảm trước những cảnh đời éo le.
Trước hết, truyện đề cao tình yêu chân thành và lòng thủy chung. Nàng Rắn vốn không phải con người, nhưng mang trong mình trái tim người con gái dịu dàng, hiền thục, hết lòng yêu thương cha mẹ nuôi và đặc biệt là người chồng nghèo. Sự lựa chọn của nàng – lấy chàng trai nghèo làm chồng – cho thấy tình yêu đích thực không phụ thuộc vào địa vị, tiền tài, mà dựa trên sự gắn bó của hai tâm hồn đồng điệu. Còn người chồng, dù biết vợ mình mang thân phận khác loài, vẫn một lòng thương yêu, không hề thay đổi tình cảm. Qua đó, truyện khẳng định sức mạnh của tình yêu, sự thủy chung vượt lên mọi khác biệt về hình hài, xuất thân hay định kiến xã hội.
Thứ hai, truyện phản ánh bi kịch của những con người bị xã hội hắt hủi, ruồng bỏ chỉ vì sự khác biệt. Nàng Rắn vốn hiền lành, nhân hậu, hết mực chăm lo cho gia đình và đem lại hạnh phúc, sung túc cho chồng. Thế nhưng chỉ vì mang hình hài rắn – một loài vật bị con người sợ hãi – mà nàng phải chịu cảnh bị dân làng xa lánh, buộc tội là yêu quái, rồi cuối cùng bị đẩy vào cái chết. Chi tiết này thể hiện cái nhìn đầy cảm thương của nhân dân ta với những thân phận bị xã hội hiểu lầm, bị thành kiến che mờ. Đồng thời, nó cũng như một lời nhắc nhở: hãy biết trân trọng giá trị bên trong tâm hồn, đừng vội xét đoán con người qua hình thức bề ngoài.
Thứ ba, tác phẩm còn chứa đựng khát vọng hạnh phúc gia đình và ước mơ hòa hợp giữa các loài. Dù nàng là rắn, chàng là người, nhưng cả hai đã sống bên nhau trong tình yêu êm ấm, hạnh phúc, khiến ngôi nhà nghèo trở nên đầm ấm, sung túc. Đây chính là hình ảnh lý tưởng hóa của nhân dân về cuộc sống gia đình hạnh phúc, nơi tình yêu có thể xóa nhòa mọi ranh giới, dung hòa mọi khác biệt.
Thứ tư, truyện còn gửi gắm thông điệp nhân sinh sâu sắc: con người cần có lòng bao dung, biết tôn trọng và thấu hiểu sự khác biệt. Cái chết của Nàng Rắn không chỉ là bi kịch cá nhân, mà còn là tấm gương phản chiếu sự hẹp hòi, ích kỷ và nỗi sợ mù quáng của tập thể trước những điều lạ lẫm. Bi kịch ấy để lại nỗi ám ảnh, nhưng cũng gieo vào lòng người nghe bài học về tình thương, về sự nhân hậu, rằng chỉ có trái tim yêu thương mới đem đến hạnh phúc thực sự.
Cuối cùng, hình ảnh Nàng Rắn trở về sông, để lại lời hẹn ước với chồng, tượng trưng cho sự vĩnh hằng của tình yêu và nỗi khát khao bất diệt về hạnh phúc. Nàng không còn ở dương thế, nhưng tình cảm dành cho chồng vẫn còn đó, hóa thành lời hẹn bên dòng sông vĩnh cửu. Điều này khiến câu chuyện không chỉ dừng lại ở một bi kịch, mà còn trở thành một khúc ca tình yêu mang màu sắc huyền thoại, thiêng liêng và bất tử.
👉 Tóm lại, “Nàng Rắn” là một truyện cổ tích giàu tính nhân văn, ca ngợi tình yêu trong sáng, lòng thủy chung son sắt, đồng thời bày tỏ niềm cảm thương cho những phận đời lạc loài, bị xã hội hiểu lầm và ruồng bỏ. Truyện cũng nhắc nhở chúng ta biết yêu thương, trân trọng cái đẹp bên trong tâm hồn, vượt lên hình thức bề ngoài và những định kiến hẹp hòi. Qua thời gian, “Nàng Rắn” vẫn còn nguyên giá trị, gieo vào lòng người niềm tin rằng tình yêu đích thực là bất diệt, là thứ ánh sáng có thể soi rọi và hóa giải mọi rào cản, mọi khác biệt trong cuộc đời.

Nhận xét
Đăng nhận xét